Saturday, 22 September 2012

Friday, 21 September 2012

Quê ngoại làng Chều (Hà Nam)

Hôm qua đưa bác Tuấn về quê ngoại, một ngày thu tiết trời mát dịu. Lại khóc! Nhớ và thương bố vô cùng. Bác với bố có nhiều điểm chung, tuy nóng tính nhưng chịu thương chịu khó, thương vợ thương con và…Cả 2 đều có những ngày cuối chiến đấu với căn bệnh ung thư quái ác. Quê nghèo đón bác, ruộng đồng lại bao bọc người con trở về với đất…Buồn!

ĐÌNH LÀNG  CHỀU
Lần đầu về quê ngoại, cảm giác thật lạ. Là tìm về với cội nguồn, thấy sao náo nức, thân thương. Ruộng đồng trải dài, lúa vào mùa gặt. Sóng lúa đùa với nắng hanh vàng! Nguyên Lý, Lý Nhân – vùng quê nghèo với nghề làm bánh đa nem truyền thống. Giàn phơi bánh trải dài 2 bên đường, chạy theo nắng. Bánh lúc đầu có màu đục nhờ nhờ, sau khô trắng dần lên, giòn giòn. Tiếng lá nem nổ lép bép nghe thật vui tai.


PHÊN BÁNH ĐA NEM!
 Người dân làng mình có vẻ hồn hậu, dễ gần. Đi qua chào chú chào cô hỏi đường ai nấy cũng nhiệt tình chỉ dẫn, kèm theo một nụ cười thân thiện. Cái chất phác như đã ngấm trong máu thịt, dù cơn bão thị trường có ào qua làng nhưng không đủ mạnh để cuốn trôi mất. Yêu lắm tình thân ruột thịt, truyền thống gia đình. Bố mẹ tình cảm, con cái ngoan ngoãn, lễ phép, ai ai cũng chăm chỉ, ham làm. Cuộc sống thật bình dị biết bao! Căn nhà nhỏ khang trang, gian bếp góc vườn vẫn đượm mùi khói củi. Trong vườn rau xanh ngắt, khế vàng lúc lắc, hoa nở tím cây, đàn gà chạy bộ giỡn nhau tìm giun thóc. Mấy chú chó nhà to bự quanh quẩn quấn chân chủ rồi lảng ra nằm góc sân thư giãn đầy khoan khoái.
                                                       
KIẾM ĂN!
HOA KHẾ!
HOA MƯỚP VÀNG!
Vẫn có chút nghĩ suy…Hà Nội về quê sao mà ồn ã, vẫn chút gì đó kiểu cách của người có tiền, chẳng hề kiêng dè tình quê. Không phán xét nhưng sao buồn!