Wednesday, 18 July 2012

Tản mác Xuyên Việt



1. Bóng râm.
Có câu nói thật hay “Có đi qua những ngày mưa mới thêm yêu những ngày nắng”. Còn tôi sau chuyến đi này chợt nhận ra một chân lý thật rõ ràng “Có đi qua miền Trung đầy nắng gió mới thêm yêu những bóng râm”. Không rạng ngời như nắng, không quyến rũ kiêu sa như mưa, bóng râm âm thầm và lặng lẽ. Nhưng có một điều thật giản dị là sau những phút ngất ngư vì nắng ta lại ngóng tìm những bóng râm, yên lành đến lạ.

2. Chuyện của mây

Còn nhớ khi còn bé, dù không có nhiều trò chơi nhưng thật dễ dàng tìm thấy những niềm vui nho nhỏ. Và hôm nay, lại thêm một lần tôi trở về ký ức tuổi thơ hay nói đúng hơn là sống trong niềm vui be bé thật trẻ con đó với phượt.

Đã bao giờ bạn muốn giết thời gian khi ngồi trên xe chưa? Không nói chuyện được, không nghe nhạc với cái earphone quen thuộc. Vậy hãy chơi cùng mây trong trò tưởng tượng nhé. Thực ra cũng chằng khó khăn hay phải suy nghĩ gì nhiều, chỉ cần hồn mình phiêu lãng, bồng bềnh trôi.

Này nhé, đây là hình chú chó bông trắng tinh đang gặm xương. Đôi tai nhỏ xù lên, cái miệng nhỏ cong cong nũng nịu. Kia nữa, cầu vồng trong ngày nắng không chút mưa. Và tôi gọi đó là cầu vồng trắng làm từ những vệt mây nhè nhẹ vắt ngang qua trời. Xa xa, bầy thỏ nhỏ đang chạy tung tăng, thỏ mẹ hình như tức giận nên màu mây không còn trắng tinh nữa mà chuyển sang chút xam xám. Nhập rồi tan, trò chơi của tự nhiên vẽ nên một thế giới đa dạng, những bức tranh liên tiếp biến đổi…Cuộc sống cũng thiên biến vạn hoá và hình như con người cũng là…những đám mây. Phải chăng vì vậy mới có câu “Đời người là phù du!”

Vậy nên đôi khi hãy ngước lên bầu trời kia dù chỉ 1 lần nhé. Để thấy bao la, để nghe mây kể chuyện.  Biết đâu vẳng trong khoảng lặng là câu chuyện đời  ta. Thấy nhẹ nhàng quá đỗi!

3. Phượt và ngủ gật
Buồn ngủ nhưng đường xóc hay nhiều khúc cua khiến bạn dập tắt ngay ý định dỗ mình vào giấc ngủ. Vậy thì hãy thử tất cả các cách mà bạn có thể trước khi đề nghị xế dừng xe để chợp mắt một chút nhé. Thật là ngại nếu xe phải dừng lại khi mà chậm hơn lịch trình đúng không?

Tuy vậy đừng bao giờ ngốc nghếch thử các cách sau giống tôi nhé:
i. Ngẩng đầu đếm sao.
Ban đầu có thể bạn cho rằng đây là một cách thông minh vì giúp mình tập trung suy nghĩ nhưng vậy là nhầm to rồi. Chẳng phải tập đếm sao, đếm cừu là cách nhanh nhất tìm đến cơn buồn ngủ đấy sao? Mà nói chung cũng rất mỏi cổ nữa, đúng là lợi bất cập hại.

ii.  Nghĩ miên man.
Con đường nào cũng đến thành Rome. Nghĩ đến cái gì cũng dẫn về cơn buồn ngủ. Đặc biệt là kiểu miên man xong chốt lại là “Ôi sao con đường này dài quá đi mất, cơn buồn ngủ lại ập đến rồi”.

Cuối cùng hôm nay tôi đã thử nghiệm một trò mới và hữu hiệu vô cùng, tuy có hơi điên nhưng vui vui và hay nhất là hiệu quả. Hát…Hãy để cơ miệng bạn hoạt động, não bạn suy nghĩ nhưng thật đơn giản thôi. Khi đó cả mắt lẫn cơ mặt đều cười nữa chứ. Lẩm bẩm hát liên tục, những bài trẻ con dễ nhớ nhé. Tưởng rằng đã quên nhưng những ký ức, lời ca hồi bé sẽ ùa về rất nhanh đấy. Cũng là một cách chống buồn ngủ hay ho và vui vẻ. Sao không thử nhỉ, dù chỉ 1 lần thôi?

No comments:

Post a Comment